Đại nội Huế tiếng Trung là gì?

31 lượt xem

Hoàng thành Huế, còn gọi là Đại Nội, là vòng thành thứ hai trong Kinh thành. Nó bao quanh các cung điện quan trọng, miếu thờ nhà Nguyễn và Tử Cấm Thành, bảo vệ quyền lực hoàng gia.

Đề xuất sửa lỗi 0 lượt thích

Đại Nội Huế trong tiếng Trung

Đại Nội Huế, còn được gọi là Hoàng thành Huế, là một phức hợp cung điện hùng vĩ nằm trong Kinh thành Huế, được xây dựng vào đầu thế kỷ 19 dưới triều Nguyễn. Trong tiếng Trung, Đại Nội Huế được gọi là “紫禁城” (Tử Cấm Thành).

Tên gọi Tử Cấm Thành xuất phát từ truyền thống cung điện của người Trung Quốc. 紫 (Tử) có nghĩa là “màu tím”, là màu quý tộc tượng trưng cho hoàng đế. Cấm (禁) có nghĩa là “cấm”, chỉ nơi cư trú và làm việc của hoàng đế. Do đó, Tử Cấm Thành là “thành phố bị cấm màu tím”, nơi chỉ dành riêng cho hoàng gia.

Đại Nội Huế được xây dựng theo mô hình Tử Cấm Thành Bắc Kinh, nhưng có quy mô nhỏ hơn và có những đặc điểm riêng biệt phản ánh văn hóa và kiến trúc Việt Nam. Đại Nội nằm trong khu vực trung tâm của Kinh thành, được bao bọc bởi vòng thành thứ hai với chiều dài khoảng 2.200 mét và chiều cao trung bình 8 mét.

Bên trong Đại Nội là một hệ thống các cung điện, miếu thờ, vườn ngự và hồ sen rộng lớn. Các công trình kiến trúc nổi bật nhất trong Đại Nội bao gồm Ngọ Môn, Điện Thái Hòa, Tử Cấm Thành, Cửu Đỉnh và Thế Miếu.

Đại Nội Huế được coi là một di sản văn hóa thế giới và là một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất của Việt Nam. Tên gọi “Tử Cấm Thành” trong tiếng Trung không chỉ phản ánh nguồn gốc lịch sử của Đại Nội mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng và sự linh thiêng của nơi đây như trái tim của quyền lực hoàng gia Nguyễn.